Những tác phẩm dạy học violin uy tín tin
Liên quan đến cây đàn Violon
Tác giả Ngô Văn Thành thực hiện khá nhiều công trình nghiên cứu cũng như biên soạn nhiều tài liệu liên quan đến cây đàn Violon như: Sự hình thành và phát triển nghệ thuật đàn Violon ở Việt Nam [39] thực hiện năm 1996. Công trình này đề cập đến quá trình hình thành và phát triển nghệ thuật.
Violon ở Việt Nam. Vai trò ý nghĩa của tác phẩm Việt Nam cho Violon trong quá trình phát triển nghệ thuật Violon chuyên nghiệp ở Việt Nam cũng như triển vọng phát triển của nền nghệ thuật Violon trong thời gian sắp tới. Tuyển tập các tác phẩm Việt Nam cho Violon, tập 1 xuất bản năm 1999, và tập 2 [41] xuất bản năm 2001. Cũng trong năm 2001. Những tác phẩm được tuyển chọn trong 2 tuyển tập này được viết riêng cho Violon, mang những sắc thái riêng và làm nổi bật tính đặc trưng của loại nhạc cụ này.
Năm 2002, tác giả Đỗ Xuân Tùng biên soạn cuốn Kỹ thuật thực hành Violon [49]. Cuốn sách cung cấp những kiến thức cơ bản và nâng cao trong diễn tấu Violon. Đây là những nội dung chính được đưa vào giảng dạy cho học sinh học Violon ở Nhạc viện Hà Nội trước đây, nay là Học viện Âm nhạc quốc gia Việt Nam.
Trong năm 2008, tác giả Ngô Hoàng Linh bảo vệ thành công đề tài Sự hình thành và phát triển âm nhạc giao hưởng Việt Nam và một số vấn đề về nghệ thuật biểu diễn dàn nhạc giao hưởng [22] tại Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Công trình này khái quát về sự phát triển nền nghệ thuật âm nhạc giao hưởng thế giới và quá trình du nhập âm nhạc Châu Âu và Việt Nam. Sự ra đời và phát triển của nghệ thuật giao hưởng Việt Nam trên các mặt đào tạo, sáng tác và biểu diễn. Qua đó khẳng định những thành tựu đạt được và phát hiện những vấn đề bất cập cần khắc phục để có thể đẩy mạnh hơn nữa sự phát triển của loại hình nghệ thuật này. Cũng trong năm 2008, tác giả Đỗ Kiên Cường viết cuốn Các nhạc cụ trong dàn nhạc giao hưởng [10]. Cuốn sách giới thiệu hình dạng, cấu tạo và công dụng của những nhạc cụ thuộc bộ đàn dây gồm có đàn Violon, đàn Viola, đàn Cello, đàn Contrabass.
Liên quan đến âm nhạc cổ điển phương Tây
Năm 1973, tác giả Gievectơ, F.A viết bộ Phối khí [13], trong đó quyển 3 là: Dàn nhạc đại giao hưởng, dàn nhạc kết hợp với nhạc cụ độc tấu, dàn nhạc lớn sân khấu, dàn nhạc kết hợp với hát, dàn nhạc nhà binh. Công trình này do Hội nhạc sĩ Việt Nam xuất bản, trong đó có đề cập đến những bản nhạc phối khí dành cho các dàn nhạc: Đại giao hưởng, dàn nhạc kết hợp với nhạc cụ độc tấu, dàn nhạc lớn sân khấu, dàn nhạc kết hợp với hát, dàn nhạc nhà binh.
Năm 1983, tác giả Hồng Đăng dịch cuốn Các nhạc khí trong dàn nhạc giao hưởng [12]. Cuốn sách này nghiên cứu các nhạc khí thuộc bộ dây, bộ gỗ, bộ đồng, bộ gõ,…
Trước đó, năm 1959, tác giả Huy Du viết tác phẩm Miền Nam quê hương ta ơi: Độc tấu Violon và dàn nhạc giao hưởng. Năm 1970, nhạc sĩ Nguyễn Đức Toàn viết tổ khúc giao hưởng ba chương “Đất nước”. Sau này, Bộ Văn hóa Thông tin (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) và Viện Âm nhạc chủ biên cuốn Những tác phẩm giao hưởng Việt Nam: Vietnamese symphonies.
Trong đó các tác giả đã đề cập đến việc đưa những giá trị của nghệ thuật âm nhạc phương Tây khi sáng tác những tác phẩm mang sắc thái dân tộc bằng việc xử lý tiết tấu, cao độ trong việc xử lý giai điệu, mang lại vẻ thân thuộc cho người nghe.
Năm 2000, nhóm tác giả (PGS.TS Tú Ngọc, PGS. TS Nguyễn Thị Nhung, TS Vũ Tự Lân, Nguyễn Ngọc Oánh, Thái Phiên) viết cuốn Âm nhạc mới Việt Nam – tiến trình và thành tựu [27]. Đây là một công trình khoa học đầu tiên được tổng kết dưới dạng chuyên luận, mang tính hệ thống, đánh giá cả một quá trình hình thành và phát triển của nền âm nhạc mới Việt Nam trong đó có âm nhạc thính phòng và giao hưởng Việt Nam trải dài gần toàn bộ thế kỷ XX. Nội dung cuốn sách là tài liệu quý phục vụ rất nhiều cho các mặt hoạt động sáng tác, biểu diễn, đào tạo, nghiên cứu, lý luận phê bình và công tác quản lý…
Năm 2001, tác giả Nguyễn Thị Nhung viết cuốn Âm nhạc thính phòng – giao hưởng Việt Nam – Sự hình thành và phát triển – Tác phẩm và tác giả [36]. Đây là một công trình nghiên cứu nhằm khẳng định sự hình thành và phát triển của âm nhạc thính phòng – giao hưởng Việt Nam. Đóng góp của công trình sẽ giúp cho chúng ta sự hiểu biết đúng đắn và cần thiết vào việc nâng cao dân trí trong lĩnh vực Văn hóa – Nghệ thuật nói chung và cung cấp những tư liệu cho việc biên soạn các giáo trình âm nhạc, đồng thời thúc đẩy sự sáng tạo của các nhạc sỹ, các nghệ sỹ biểu diễn cho loại hình âm nhạc này. Năm 2007, tác giả Nguyễn Thế Tuân bảo vệ thành công luận án tiến sĩ ngành nghệ thuật tại Nhạc viện Hà Nội, với đề tài Nhạc giao hưởng Việt Nam
– một tiến trình lịch sử [46]. Công trình này nghiên cứu các tác phẩm giao hưởng Việt Nam gồm đủ thể loại: Thơ giao hưởng, Ballade, Ouverture, Rhapsodi,… trong đó phân tích các đặc điểm âm nhạc giao hưởng Việt Nam với các lĩnh vực khác: văn hoá học, mỹ học, xã hội học, triết học,…
Năm 2010, đề tài luận án tiến sĩ nghệ thuật âm nhạc Âm nhạc giao hưởng Nga – Xô Viết và sự ảnh hưởng đối với lĩnh vực âm nhạc giao hưởng Việt Nam [14] được tác giả Nguyễn Thiếu Hoa bảo vệ thành công tại Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Công trình này nghiên cứu và giới thiệu nền âm nhạc Nga – Xô Viết trong thời kỳ chiến tranh vệ quốc vĩ đại và sau chiến thắng phát xít Đức. Phân tích những tác phẩm giao hưởng của các nhạc sĩ lỗi lạc, đại diện cho lĩnh vực âm nhạc giao hưởng Nga – Xô Viết. Nghiên cứu những thành tựu trong lĩnh vực sáng tác, biểu diễn và lý luận của nền âm nhạc Việt Nam.
Những nghiên cứu, tài liệu liên quan đến giảng dạy nhạc cụ phương Tây nói chung và Violon nói riêng
Một số giáo trình về âm nhạc có đề cập đến cao độ, tiết tấu cũng là tài liệu tham khảo cần thiết của đề tài như:
Năm 1997, tác giả Ngô Ngọc Thắng biên soạn cuốn Nhạc lý nâng cao thực hành [44]. Những khái niệm về tiết tấu, giai điệu, hòa âm (chương 2); âm giai, âm thức (chương 5); xác định âm thể (chương 6) và chuyển hợp âm,… là những nội dung cần thiết liên quan đến đối tượng nghiên cứu của luận án.
Năm 2001, nhạc sĩ Vũ Tự Lân dịch cuốn Lý thuyết âm nhạc cơ bản của tác giả V.A.VA-KHRA-MÊ-ÉP [24]. Cuốn sách này nhằm mục đích khái quát kiến thức âm nhạc trên những khái niệm điệu thức, tiết nhịp, tiết tấu, quãng, hợp âm,… được trình bày như những thành tố độc lập. Bên cạnh đó,nội dung cuốn sách giúp người học biết cách tiếp thu tác phẩm âm nhạc có ý
thức hơn, nhận thức đúng về nội dung tác phẩm âm nhạc khi biểu diễn.
Năm 2003, cuốn Giáo trình đọc – ghi nhạc: Giáo trình cao đẳng Sư phạm [50] của tác giả Phạm Thanh Vân, Nguyễn Hoàng Thông bao gồm các bài luyện đọc và ghi nhạc cho sinh viên như các kiểu luyện tập gam, quãng, tiết tấu, ghi nhớ âm nhạc hay việc ghi cao độ, tiết tấu và giai điệu.
Năm 2005, tác giả Nguyễn Ngọc Ban thực hiện đề tài nghiên cứu Vận dụng giáo trình chuyên nghiệp để dạy Violon cho thiếu nhi Huế [6]. Trong nghiên cứu của mình, tác giả đã đưa những khái niệm cơ bản trong giáo trình chuyên nghiệp như tư thế, kỹ thuật kéo vĩ, cách thức kiểm soát cao độ, tiết tấu trong việc dạy Violon cho phù hợp đối tượng học là thiếu nhi.
Năm 2009, Trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội biên soạn bộ giáo trình dạy Violon cho học sinh, sinh viên trình độ trung cấp, cao đẳng [31-33]. Trong bộ giáo trình này, tùy theo từng bậc học, nhóm tác giả đã căn cứ theo những tài liệu dạy Violon trong và ngoài nước để biên soạn cho phù hợp với đối tượng học ở Việt Nam, chú trọng đến việc thực hành những kĩ thuật cơ bản của Violon. Tuy nhiên, do trình độ của nhóm tác giả còn có những hạn chế nhất định nên chất lượng giáo trình chưa tốt dẫn đến việc kiểm soát người học về cao độ, tiết tấu chưa được chú trọng.
Năm 2016, nhân dịp kỉ niệm 60 năm thành lập Học viện Âm nhạc quốc gia Việt Nam, tác giả Lê Anh Tuấn và Nguyễn Phúc Linh viết cuốn Phương pháp tư duy tích cực và sáng tạo trong giáo dục âm nhạc [47]. Đây là một công trình nghiên cứu chuyên sâu về phương pháp tư duy tích cực và sáng tạo trong giáo dục âm nhạc ở bậc đại học và sau đại học. Nội dung cuốn sách đã đề cập, lý giải ở mức độ khái quát về phương pháp tư duy tích cực và đi sâu phân tích về phương pháp tư duy sáng tạo. Tác giả đã đưa người đọc đến những vấn đề cụ thể trong đời sống âm nhạc, đặc biệt là trong việc giáo dục và học tập tại các trung tâm đào tạo âm nhạc chuyên nghiệp trên phạm vi toàn quốc. Cuối cùng, tác giả khẳng định vai trò và tầm quan trọng của phương pháp tư duy tích cực và sáng tạo có ảnh hưởng không chỉ tới mỗi cá nhân mà còn ảnh hưởng tới mọi lĩnh vực: nghiên cứu, lý luận và sư phạm cũng như có tác động mạnh mẽ tới toàn bộ đời sống và hoạt động âm nhạc của đất nước ta trong thời kỳ mới.